KHUNG CỬA NHÀ NGƯỜI
Nếu một mai ai đó đi rồi
Tiếng cười ngõ phố cũng im hơi
Chiều chiều ai đứng buồn cô quạnh
Cánh của lầu bên bặt bóng người
Nếu một mai ai đó đi rồi
Tiếng kèn tiếng sáo cũng lạc trôi
Còn ai nghe nữa mà song tấu
Từng phím đàn chiều cũng buông lơi
Nếu một mai ai đó đi rồi
Cửa lầu bên cạnh vắng mùi hương
Vắng ánh nắng vàng soi chiếc bóng
Sào nọ không phơi chiếc áo hường
Nếu một mai ai đó đi rồi
Giàn hoa bên đó có như tôi
Có tàn có héo môi không hé
Như đã theo ai cả nụ cười
Nếu một mai ai đó đi rồi
Cửa lầu bên cạnh khép mà thôi
Một đôi mắt biếc sầu đôi mắt
Một góc chiều đơn đủ lạnh rồi
Nếu một mai ai đó đi rồi
Ngõ về đêm phố bỗng chơi vơi
Nhịp đàn tiếng sáo ai khen nữa
Cánh cửa lầu nghe dạ bời bời
Nếu một mai ai đó đi rồi
Mưa chiều bất chợt ướt lòng tôi
Len lén buâng quơ nhìn qua cửa
Chỉ tấm rèm treo chẳng ai ngồi
Nếu một mai ai đó đi rồi
Bữa chiều nhạt nhẽo ở bờ môi
Chiều nay không thiết gì cơm nước
Một cốc men cay đắng một đời!!!
3/11/2018.
MM.






